Bảy Nguyên Tắc Ổn Định Xã Hội

Bảy Nguyên Tắc Ổn Định Xã Hội

   1.1. Như vậy tôi nghe. Một thời Thế Tôn trú tại Vương Xá (Ràjagaha), trên núi Linh Thứu (Gijjhakùta). Bấy giờ, Vua A-xà-thế (Ajàtattu), con bà Vi-đề-hi (Vedehiputta) của xứ Ma-kiệt-đà (Magadha) muốn tấn công dân Vajjì. Vua nói: "Ta sẽ đánh tan dân Vajjì, dân này rất hùng mạnh, ta sẽ tàn sát chúng, sẽ tiêu diệt chúng!".

  1.2. Và vua A-xà-thế nói với vị đại thần, người Bà-la-môn Vàssakàra:

- Này Bà-la-môn, hãy đi đến Thế Tôn, thay mặt ta cúi đầu đảnh lễ chân Ngài, hỏi Ngài có được vô bệnh, có được sống an nhiên, khỏe mạnh và thỏa mái, rồi sau đó bạch rằng: "Bạch Thế Tôn, vua A-xà-thế của xứ Ma-kiệt-đà muốn tấn công dân Vajjì. Vua nói: "Ta sẽ đánh tan dân Vajjì, dân này rất hùng mạnh, ta sẽ tàn sát chúng, sẽ tiêu diệt chúng!" Và Thế Tôn trả lời như thế nào thì khanh hãy trường tình lại cho trẫm thật chính xác, vì Như Lai không bao giờ nói lời hư vọng.

   1.3. Vàssakàra nói: "Tâu Đại vương, thần xin tuân lệnh." Và sau khi đã trang bị đầy đủ các cổ xe của vương triều, vị đại thần lên ngồi trong một chiếc và ra đi từ Ràjagaha đến núi Linh Thứu, đánh xe đi nhanh ở nơi có thể dùng xe được, rồi tiếp tục đi bộ đến chỗ Thế Tôn đang ngồi. Vị đại thần trao đổi những lời thăm hỏi lễ độ với Thế Tôn, rồi ngồi xuống một bên và nói lên thông điệp của đức vua.

   1.4. Lúc bấy giờ, Tôn giả Ànanda đang đứng hầu quạt sau lưng Thế Tôn. Thế Tôn nói với Tôn giả:

- Này Ànanda, người có nghe dân Vajjì tổ chức hội họp thường xuyên không?

- Bạch Thế Tôn, con có nghe họ tổ chức hội họp thường xuyên.

- Này Ànanda, bao lâu dân Vajjì tổ chức hội họp thường xuyên, thì họ sẽ được thịnh vượng, không bị suy tàn.

- Người có nghe dân Vajjì hội họp trong sự hòa hợp, giải tán trong sự hòa hợp, và tiếp tục công việc của họ trong sự hòa hợp?

- Bạch Thế Tôn, con có nghe như vậy.

- Này Ànanda, bao lâu mà dân Vajjì không làm những luật lệ không cho phép và không hủy bỏ những gì luật lệ đã cho phép làm, nhưng họ tiến hành công việc theo những gì truyền thống xưa cổ của họ đã cho phép?

- Bạch Thế Tôn, con có nghe như vậy.

- Ngươi có nghe họ vinh danh, kính trọng tôn sùng và đảnh lễ những bậc trưởng lão và xem những vị này xứng đáng được lắng nghe ...?"

... rằng họ không dùng vũ lực để bắt cóc vợ và con gái của kẻ khác và bắt ép những người này phải sống với họ...?

...rằng họ vinh danh, kính trọng tôn sùng và đảnh lễ các nơi thờ tự của người Vajjì ở trong nước và ngoài nước, và không từ bỏ sự hộ trì đúng đắn mà họ đã thực hiện trước đây?...

...rằng họ có những biện pháp thích hợp để bảo đảm an toàn cho các bậc A-la-hán, để cho các bậc A-la-hán có thể đến trong tương lai và cư trú tại đó, và những bậc A-la-hán đã đến rồi thì được sống thoải mái?

- Bạch Thế Tôn, cón có nghe như vậy.

- Này Ànanda, bao lâu mà những biện pháp thích hợp như vậy đã được thực hiện thì dân Vajjì sẽ được thịnh vượng, không bị suy tàn.

   1.5. Rồi Thế Tôn nói với Bà-la-môn Vàssakàra:

- Này Bà-la-môn, một thời, Ta sống ở nơi thờ tự Sàrandada tại thành Vesàlì, Ta dạy dân Vajjì bảy nguyên tắc này để phòng ngừa sự suy tàn, và bao lâu mà họ còn giữ gìn bảy nguyên tắc ấy, bao lâu mà những nguyên tắc vẫn còn hiệu lực, thì dân Vajjì sẽ được thịnh vượng, không bị suy tàn.

   Khi nghe như vậy, Vàssakàrà trả lời:

- Bạch Thế Tôn, thậm chí nếu dân Vajjì chỉ cần giữ một nguyên tắc ấy, họ cũng sẽ được thịnh vượng, không bị suy tàn, huống chi cả bảy nguyên tắc. Chắc chắn là dân Vajjì sẽ không bao giờ bị vua A-xà-thế chinh phục bằng vũ lực hay binh khí, nhưng chỉ có thể bằng cách tuyên truyền và làm cho họ chống đối lẫn nhau. Bạch Thế Tôn, bây giờ con phải đi. Con rất bận rộn và có nhiều việc phải làm.

- Này Bà-la-môn, ngươi hãy làm những gì người thấy thích hợp.

   Rồi Vàssakàrà hoan hỷ và vui mừng trước lời dạy của Thế Tôn, đứng dậy từ chỗ ngồi và ra đi.

   1.6. Sau khi Vàssakàrà đã đi rồi, Thế Tôn nói với Tôn giả Ànanda: 

- Này Ànanda, hãy đi đến nơi các Tỷ-kheo đang cư ngụ quanh đây và tập hợp tất cả tại giảng đường.

- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.

   Tôn giả Ànanda đáp và làm theo lời dạy của Thế Tôn. Rồi Tôn giả đến bên Thế Tôn, đảnh lễ Ngài, đứng qua một bên và thưa rằng:

- Bạch Thế Tôn, Chúng Tỷ-kheo Tăng đã tập hợp. Đây là lúc Thế Tôn làm những gì Thế Tôn thấy thích hợp.

    Rồi Thế Tôn từ chỗ ngồi đứng dậy, đi đến giảng đường, ngồi xuống chỗ ngồi đã soạn sẵn, và nói:

- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ giảng dạy bảy pháp đưa đến an vui hạnh phúc. Hãy chú tâm lắng nghe cẩn thận, Ta sẽ giảng.

- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.

   Và Thế Tôn giảng như sau:

   Bao lâu mà các chúng Tỷ-kheo tổ chức hội họp điều đặn thường xuyên, thì chúng Tỷ-kheo được thịnh vượng, không bị suy tàn. Bao lâu mà các chúng Tỷ-kheo hội họp trong sự hòa hợp, giải tán trong sự hòa hợp, và tiếp tục làm Tăng sự trong sự hòa hợp, thì chúng Tỷ-kheo sẽ được thịnh vượng, không bị suy tàn. Bao lâu các chúng Tỷ-kheo không làm những gì luật lệ không cho phép và không hủy bỏ những gì luật lệ đã cho phép, mà họ tiến hành làm Tăng sự theo những gì đã được các giới luật ban hành... Bao lâu mà các chúng Tỷ-kheo vinh danh, kính trọng, tôn sùng và đảnh lễ những bậc trưởng thượng có vị trí thâm niên, cao tuổi hạ, là những bậc cha và thầy của chúng Tăng... Bao lâu mà chúng Tỷ-kheo không bị rơi vào bẫy mồi của tham ái khởi lên trong tâm và sẽ đưa họ đến tái sanh... Bao lâu mà chúng Tỷ-kheo hết lòng sống trong rừng... Bao lâu mà chúng Tỷ-kheo gìn giữ chánh niệm đối với thân, khẩu và ý để cho trong tương lai những thiện hữu đồng tu đã đến sẽ cảm thấy thoải mái với chúng Tỷ-kheo... Bao lâu mà chúng Tỷ-kheo giữ gìn bảy pháp này và thực hành bảy pháp này, thì chúng Tỷ-kheo sẽ được thịnh vượng và không bị suy tàn.

(Trường BK I, Số 15: Kinh Đại Bát Niết Bàn, tr 539-549)

Các tin khác